Đã có 22 người đánh giá
8.9
208 bình luận
Hồi đầu đọc lúc main còn yếu còn thấy hay, càng ngày càng thấy nản. Vào đọc xem diễn biến thế nào rồi thôi, chứ cảm giác chán kinh. Có cái gọi là "giọng điệu", vốn là thứ mà mỗi người khác nhau. Tùy theo tính cách, tình huống nên cách dùng từ, ngắt nghỉ,... thay đổi. Nhưng tác quá chú trọng vào mấy thứ "cao thâm" nên thành ra nhiều lúc đọc thoại mà cảm giác vừa k biết là ai, lại như kiểu ai cũng là ai vậy.
Up lộn chap cũ rồi
coverter vẫn chơi tết hay sao mà đêm mới có chap nhể
Hay, mới lạ đỡ nhàm chán
khô khăn konuoots nổi
Thành phố B = beijing = bắc kinh, phải vậy ko nhỉ?
Ăn *** rồi. Cuối cùng lại là tô kiếp đấu tiểu kiếp
Tao là tao cảm thấy cái lý luận về 3 chức nghiệp võ thuật gia - cách đấu - chiến sĩ của tác giả là cực kỳ vớ vẩn.
Nhất là cái khái niệm chiến sĩ bắt nguồn từ cơ sở lý luận của võ thuật gia, phải là ngược lại mới đúng.
Thời kỳ khi con người còn mông muội thì chỉ có các chiến binh bộ lạc mà thôi còn ko cả có khái niệm võ thuật nữa kìa.
Sau đó các chiến binh dần đúc kết kinh nghiệm hình thành cái gọi là võ thuật sinh ra khái niệm võ sĩ.
Sau đó người ta loại bỏ bớt một chút động tác chiêu thức tàn độc trong võ thuật và thể thao hoá nó tạo thành các thể thức bộ môn thi đấu phục vụ khán giả, những cũng đừng khinh đám tuyển thủ này họ hoàn toàn có khả năng tay ko đánh chết người và thực tế đã chứng minh.
Còn những người tu hành thì phải gọi họ là các hành giả, tu sĩ mới đúng, gọi họ là võ thuật gia là ko phải.
Đối với người thường thì tất nhiên là võ sĩ ăn đứt rồi,còn bảo mấy ông võ sĩ đấm nhau với bọn mma xem xml ngay,vd điển hình nhất quyền vương china vs cung lê bị đấm cho xml luôn.biểu diễn và thực chiến nó khác nhau nhìu lắm
dạo này bạo khiếp thế
2 ngày ko up chương mới. xem giùm cái ad
[email protected] · Phàm Nhân · Báo xấu3 ngày trước · · Trả lời